Tin chắc rằng trong các ngài đã vô số kẻ tin vào ”thượng đế”
Khi sống hả hê giữa một thiên đường
Ai bây giờ
Sẽ
Tạ lỗi
Với Trường Sơn?
Chuyên mục: Đỗ Trung Quân
Mẹ
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Bài học đầu cho con
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Cỏ hoa cần gặp
Có thể chấm dứt được rồi những nụ cười giễu cợt
Rằng những ai nói về cỏ hoa là những kẻ không chạm hai chân trên mặt đất này
Anh vẫn đến thăm em bằng bước chân có thật
Vẫn không quên chùm hoa cúc cầm tay…
Màu Tết
“Chuyến xe cuối cùng đã ra đi
Những quê nhà ai đang gần lại
Chiều cuối năm một người ngồi chơi
Hát lên màu khói nhớ
Từ vết thương chàng
Nở lặng lẽ nụ hoa đào nho nhỏ
Nở rất khẽ một màu Tết đỏ …”