*một bài rất Du Tử Lê, dù ko 5 chữ*. Người đã thế ta còn chi tiếc nữa, Tình còn chi mà ta phải điên cuồng. Ta giận ta không thể lấy lại hồn, Không thể chuộc lại tình đã hiến. Không thể bỉ khinh người ta ca tụng, Không thể bôi nhọ chính mặt…
Chuyên mục: Du Tử Lê
Chân dung
tóc người chảy suốt cơn mưa
ngực thơm hoa bưởi, môi đưa bão về…
Thơ cho một người họ Huỳnh
”Người xa cách như chưa hề gần gụi
Làm sao người hiểu được đớn đau tôi?”
Một bài thơ nhỏ
Người về như bụi,
Vàng trang sách xưa.
Người về như mưa,
Soi tìm dấu cũ.
Đồng dao mới
Em yêu dấu hết đời anh có lẽ
Không còn gì để gửi lại cho ai
Không còn gì để giữ cho ngày mai
Em lấy hết từ lâu đời sống đó..
Ai nhớ ngàn năm một ngón tay
“Mai kia sống với vầng trăng ấy
Người có còn thương một bóng cây
Góc phố còn treo đôi mắt bão
Ai nhớ ngàn năm một ngón tay?”
Chẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi…
.Chỉ nhớ người thôi đủ hết đờiChim về góc biển . Bóng ra khơiLòng tôi lũng thấp . Tâm hiu quạnhChẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi Chỉ nhớ người thôi đủ hết đờiBuổi chiều chăn gối thiếu hơi aiEm đi để lại hồn thơ dạiTôi vó câu buồn sâu sớm mai Chỉ nhớ người…