Ở giữa chông chênh

Càng nhiều kỷ niệm càng nhiều thương yêu thì càng nhiều đau đớn. Tôi cũng nhận ra người ta không để lại cuộc đời tiền bạc địa vị, người ta để lại cho đời những câu chuyện đẹp, để lại những nỗ lực lớn lao hay niềm đam mê cháy sáng. Khi đối diện với chuyến đi của ai đó mỗi ngày, khi gần cuộc chết của mình hơn mỗi phút, tôi lại lao vào sống…

Rời một mùa yêu

..Bạn hỏi sao tôi không mở lòng để lại yêu? Tôi chỉ cười thôi. Mỗi ngày tôi đều phủi bụi trái tim mình, tôi sợ nó già cỗi và bảo thủ, may mà chưa vì tôi vẫn còn liều lĩnh và can đảm lắm…
.Nhưng tôi không thể nói cho bạn hiểu được một điều mình đã ngộ rằng, thì ra vì mình sợ người khác làm tổn thương những cảm xúc ngọt ngào nuôi dưỡng tim mình, và giá trị tình yêu mình gìn giữ, nên mình đã tránh xa họ!

Hờ hững yêu

.Hờ hững vui buồn, hờ hững chạm vào nhau. Hai thế giới nhìn nhau trong khô cạn. Một ngày thấy mình hờ hững yêu, hờ hững gắn bó… Đâu phải vì thời gian?
Đâu phải vì hết thương nhớ?
Mà hờ hững lạnh lòng…

XIN NGƯỜI MỘT TẤM KHOAN DUNG…

.Khi tình yêu biến mất khỏi trái tim, ta cần khoan dung cho nhau để không thấy tội lỗi giữa những buộc ràng, không phải vì miệng đời mà níu kéo chút hạnh phúc sứt sẹo.
.Em đã thấy bao cảnh người ta phải ngậm ngùi sống cùng nhau vì những danh nghĩa gán ghép. Mình chỉ có một cuộc đời, nên nếu đã chạm đến tận cùng mà vẫn không thể đi tiếp nữa, xin cho em một tấm khoan dung và lòng can đảm lớn lao để thanh thản buông tay anh…

TÌNH ƠI, CÓ THỂ LÀ ĐÃ MUỘN RỒI!

Ta không còn trẻ nữa để nói mình cuồng điên vì tình yêu như người ta hay khuyên bảo, nhưng ta cũng chưa đủ tháng năm cho chữ “già” thốt ra đầu môi, nên ta giằng ta đau ở biên giới giữa lửa nóng và biển cạn. Ta đang ở một nơi mà có thể có tất cả, trong khi chỉ có một ít, và có thể sẽ mất tất cả.
…Người ở đây lúc này, tình ơi, có thể là đã muộn rồi, cho một quãng tim trẻ dại!

Điều khó hiểu

hết một triệu ngày như một ngày
trong giấc mơ mới nảy mầm
tôi vẫn ước mình được anh yêu
bằng giọt yêu cũ nhất
trên cánh đồng hoang mạc đầu tiên…

ANH Ạ, HÔM NAY THẤT TỊCH MÙA NGÂU…

.Anh ạ, hôm nay thất tịch mùa ngâu. Em lại ngốn thêm tuổi đời của mình hốt hoảng mà vẫn giữ niềm tin câu chuyện Ngưu Lang Chức Nữ…
.
Em từ lúc nào nhận thức được khoảng cách luôn là điều ngăn trở, mà mọi nỗ lực có thể tiêu tan. Làm sao em có thể có vòng tay của anh khi mình ở xa nhau, khi mà một sự ấm áp sẻ chia giữa hơi ấm ngọt luôn buộc ràng hơn ngàn lời ủi an qua con chữ. Làm sao giữ nhau trong vòng tròn câu chuyện, khi mỗi chi tiết hàng ngày với theo những nhân vật lạ, những tình tiết mình không thể nào chạm tới, dần dà những câu chuyện riêng tách rẽ ta ra, mà ai cũng có nhu cầu sẻ san gánh sống.
…Những chuyện chung chỉ còn là kỷ niệm, đôi khi là kỷ niệm dao cắt, nói cùng nhau cũng thấy ngượng ngùng. Ký ức xài dần cũng mòn cũ cả, ta biết lấy gì nói với nhau đây?

Xin hãy sẻ chia nỗi buồn tuổi trẻ

.Những nỗi buồn mong manh tuổi trẻ giống như ký ức của những giấc mơ vậy. Rất nặng, rất rõ, rồi nhạt phai, rồi quên lãng…
.
Bởi vậy, bạn, khi đã đắng đời, xin hãy cảm thông cho những nỗi buồn tuổi trẻ. Khi đã ngộ đời, xin hãy sẻ chia cho những nỗi buồn tuổi trẻ.
Chơi vơi…