Trang Trái tim son trẻ rất cảm ơn sự chia sẻ của độc giả và các tác giả trong thời gian qua. Có một vấn đề nhỏ đã từng trình bày nay xin được phép nhắc lại, nhân dịp hình ảnh sáng nay. Đó là vấn đề quyền tác giả của hình ảnh và thơ ca / câu chữ PN sử dụng ở page.
Chuyên mục: Phiên Nghiên
TÌNH ƠI, CÓ THỂ LÀ ĐÃ MUỘN RỒI!
Ta không còn trẻ nữa để nói mình cuồng điên vì tình yêu như người ta hay khuyên bảo, nhưng ta cũng chưa đủ tháng năm cho chữ “già” thốt ra đầu môi, nên ta giằng ta đau ở biên giới giữa lửa nóng và biển cạn. Ta đang ở một nơi mà có thể có tất cả, trong khi chỉ có một ít, và có thể sẽ mất tất cả.
…Người ở đây lúc này, tình ơi, có thể là đã muộn rồi, cho một quãng tim trẻ dại!
Điều khó hiểu
hết một triệu ngày như một ngày
trong giấc mơ mới nảy mầm
tôi vẫn ước mình được anh yêu
bằng giọt yêu cũ nhất
trên cánh đồng hoang mạc đầu tiên…
ANH Ạ, HÔM NAY THẤT TỊCH MÙA NGÂU…
.Anh ạ, hôm nay thất tịch mùa ngâu. Em lại ngốn thêm tuổi đời của mình hốt hoảng mà vẫn giữ niềm tin câu chuyện Ngưu Lang Chức Nữ…
.
Em từ lúc nào nhận thức được khoảng cách luôn là điều ngăn trở, mà mọi nỗ lực có thể tiêu tan. Làm sao em có thể có vòng tay của anh khi mình ở xa nhau, khi mà một sự ấm áp sẻ chia giữa hơi ấm ngọt luôn buộc ràng hơn ngàn lời ủi an qua con chữ. Làm sao giữ nhau trong vòng tròn câu chuyện, khi mỗi chi tiết hàng ngày với theo những nhân vật lạ, những tình tiết mình không thể nào chạm tới, dần dà những câu chuyện riêng tách rẽ ta ra, mà ai cũng có nhu cầu sẻ san gánh sống.
…Những chuyện chung chỉ còn là kỷ niệm, đôi khi là kỷ niệm dao cắt, nói cùng nhau cũng thấy ngượng ngùng. Ký ức xài dần cũng mòn cũ cả, ta biết lấy gì nói với nhau đây?
Xin hãy sẻ chia nỗi buồn tuổi trẻ
.Những nỗi buồn mong manh tuổi trẻ giống như ký ức của những giấc mơ vậy. Rất nặng, rất rõ, rồi nhạt phai, rồi quên lãng…
.
Bởi vậy, bạn, khi đã đắng đời, xin hãy cảm thông cho những nỗi buồn tuổi trẻ. Khi đã ngộ đời, xin hãy sẻ chia cho những nỗi buồn tuổi trẻ.
Chơi vơi…
HẠNH PHÚC LÀ GÌ BAO LẦN TA LÚNG TÚNG…?
.Khi yêu một người, thiệt ra ta chỉ yêu cảm giác họ đem đến cho ta, là bình yên, là chiều chuộng, là ngoan ngoãn, là được sở hữu, là có kẻ để dựa dẫm ngay khi thấy lòng yếu ớt, để nương nhờ cảm xúc tồi tệ bản thân… Thế đấy, lâu dần thành ra lệ thuộc, dù là ít hay nhiều cũng gây ra sự khó chịu mệt mỏi. Đến một lúc rời xa, những thói quen trở dậy như hổ đói, quần thảo mãnh liệt trong trái tim tội nghiệp đến nỗi muốn bỏ đời mà đi.
Không chỉ với tình yêu nam – nữ, có yêu thương người khác là có đôi lần ngổn ngang trong lòng…
Ngõ đợi
.Ngõ đợi nào rồi cũng nhạt nhòa theo năm tháng dần phai…
Có bình yên nào ở lại với những con đường? Khi những ngõ đợi của tôi dần khuất xa và biến mất. Khi chính tôi cũng biến mất, thảng thốt đến đau lòng khi nhìn thấy mình thay đổi. Ủi an mình đó là lỗi của thời gian…
TÔI ĐÃ MƠ THẤY CHUYẾN ĐI CỦA MÌNH…
“Càng sống nhiều ta càng thấy cái chết dễ dàng đến với bất cứ một ai. Chết quá dễ mà sống thì quá khó. Hôm qua gặp nhau đấy, ngày mai lại mất nhau. Sống thì có hẹn hò hôm nay hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước…”
.CÓ NGƯỜI LÒNG NHƯ NẮNG QUA ĐÈO.
Đừng nói rằng bạn vào đời tôi và bước ra không hề để lại dấu tích. Nông hay sâu, rộng hay hẹp, dài hay ngắn… dù sao thì khoảnh khắc nào đó nó cũng biết đau.
Đừng hỏi tôi rằng “Không có bạn cuộc sống của tôi có đổi thay nào không?”
Người ta thì cứ trôi, lòng tôi dù có trôi đi nồng nhiệt thì vẫn nghẹn ngào những điều dẫu cũ…