Đếm tuổi

“Tôi đếm tuổi mình bằng những sợi mùa thu
Bằng những gót chân trăng nhón qua thời tóc rối
Bằng những giọt cà phê bốc khói
Âm thầm tan vào hun hút kẽ đời…”

Tiễn con gái lớn về nhà chồng

Hóa ra bố lại yếu lòng hơn mẹ
Lúc người ta đến xin dâu
Mẹ cười rất tươi
Mà bố thì rưng lệ
Lời thơ ngập ngừng nghẹn giữa câu…

Tôi đi học

“Hằng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều, và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường.
Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng…. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học”

Ngày xưa có mẹ

Cổ tích thường khi bắt đầu
Xưa có một vị vua hay một nàng công chúa
Nhưng cổ tích con
Bắt đầu từ ngày xưa có mẹ…

Tự cảm thời gian

Anh không dắt tuổi thơ về cho em được nữa!Phố khép chiều quá khứ rồi, em!Tiếng cười bỏ quên trôi dòng sông cũSoi bóng người thoắt nhớ – thoắt quên! Thì hoa bìm cứ tím đến mênh mangPhố rộng dài như nỗi nhớNhững đứa trẻ lớn lên như gióNhờ mẹ âm thầm tưới tắm những…

Có mười sáu cuộc chiến tranh

và thật tình cờ cho tôi nhận ra
xóm tôi vẻn vẹn hai mươi sáu ngôi nhà
có mười sáu người đàn bà
sau chiến tranh chồng không về nữa…

Thư gửi mẹ

Mưa ngoài trời mà sao con ướt mi
Con đã khóc vì con còn có mẹ
Dẫu không thể, dẫu mưa chiều chắn lối
Triền đê xưa đã nhói hoa vàng…