
Không còn là tình đầu
Cuộc đời từng xô ta xuống vực
Trái tim ta từng bầm dập
Trước khi tìm đến nhau
Không còn là tình đầu
Những vết thương
– hành trang bất đắc dĩ
Khác nhau nông sâu
Giống nhau âm ỉ
Gia tài riêng đó em ơi !
Mang một mình mệt đứt hơi
Vứt đi – không thể
Thôi, mình gom chung em nhé
Gia tài ta giàu có nhân đôi !
Không còn là tình đầu
Thì đã chết ai ?
Này em, đừng tiếc than, đừng buồn bực
Những gì ngỡ mất
Biết đâu là còn ?
Chất chồng xa xót
Vun bồi yêu thương
Cứ mãi ghen tuông
với chuỗi ngày đã mất
Sợ rồi xô nhau xuống vực nữa
Sâu hơn !
Khúc ru không vần __ Cao Xuân Sơn