Niệm khúc cuối

Xa em rồi con phố chợt dài thêm
Ly cà phê bỏ mấy đường cũng đắng
những tờ lịch trên tường im lặng
Tôi ngẩn ngơ nghe ngày tháng đi về.

Xa em rồi căn phòng nhỏ buồn ghê
Tiếng guitar chợt não nề, day dứt
Nhật kí ngủ quên giữa bộn bề giấy mực
Tôi trói hồn tôi vào cõi âm thầm

Xa em rồi lòng muốn nói thành câm
Không thốt nổi dù một điều nhỏ nhắn
Có chút cô đơn đọng vào sâu thẳm
Tôi chợt loay hoay tìm lại chính mình.

Xa em rồi đời bỗng buồn tênh
Tôi – Thuyền nhỏ dập dềnh không bến đỗ
Yêu là niềm vui? Yêu là đau khổ?
Xe cát dã tràng – Muôn kiếp hoài công

Em đến rồi đi, như có rồi không
Nỗi trống vắng ngủ giữa lòng chợt thức
Có một tình yêu ngọt ngào thuở trước
Lặng lẽ đi hoang ngày ấy chửa về.

Võ Trung Hiếu

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s