
Ngày trở về anh gặp lại mùa thu
Hương hoa sữa khiến lòng anh ngây ngất
Anh thả hồn theo hương thơm của đất
Trong nắng vàng nhè nhẹ đậu trên vai
Ngày trở về anh chẳng gặp lại ai
Khúc sông vắng bến đò buồn đứng đợi
Hoa xuyến chi lỡ một lần nở vội
Đứng đợi thuyền mà chẳng thấy thuyền sang
Anh trở về bỏ lại những ngổn ngang
Nơi phương xa bao lo toan cuộc sống
Em thiếu nữ mùa này còn làm cốm
Không đơị anh về đã vội vã sang sông
Anh trở về với kỷ niệm xa xôi
Hoa xuyến chi anh cài lên mái tóc
Ngày ra đi cầm tay anh em khóc
Nước mắt trên mi mà ướt cả bờ vai
Tình yêu đầu đâu kịp nói với ai
Nước mắt em rơi ướt nhành hoa trắng
Sợi tình đầu mong manh như màu năng
Để cỏ may khâu mãi chằng xong mùa
Anh trở về thăm lại góc vườn xưa
Nhìn xuyến chi mà nghẹn ngào nước mắt
Em bây giờ đã thuộc về người khác
Có khi nào em nhớ đến xuyến chi…
Nguyễn Hồng Việt