
Ta đã nhiều lần mất mát những mảnh ghép trái tim
Khi dấu vân tay mờ thêm sau mỗi lần chia cách
Khi từng giọt nóng sực rơi vào lòng tí tách
Khi bước chân cứ đi về phía không nhau xa mãi
Khi bờ môi lạnh phai tê tái giữa trưa hè
Không còn đủ ngây thơ để yêu thương hồn nhiên như một đứa trẻ
Không còn đủ những nét vẽ giản đơn nguệch ngoạc để minh họa trái tim
Hình hài ta được tạo ra từ những khoảng trống im lìm
Khe gió thổi lao xao bụi ký ức vụn vỡ
Những chiếc áo lỡ cỡ
Yêu thương kia ta mặc không vừa
Ta đã trải qua một quãng đời chỉ sống trong những ngày mưa
Không cần biết nắng có chói chang hay ấm áp ở một nơi nào khác
Chỉ cần biết ngay bên cạnh ta đây là gió mưa tan tác
Khát khao một chiếc dù
Nên ta hiểu rõ giá trị của nỗi đơn côi
Khi thấy trong mắt người những xa xôi quá vãng
Chiều đông lãng đãng
Bóng người hay bóng ta của những ngày xa xăm
Ta tìm thấy chính ta trong ánh mắt người buồn thăm thẳm
Đâu một thời tuổi trẻ, vô tư vui vẻ nói cười
Nên ta biết đằng sau ánh mắt người cười
Là những giọt cà phê chảy trong lòng đắng ngắt
Những bình minh mở mắt chỉ muốn tiếp tục ngủ vùi trong nỗi cô đơn
Chẳng cần tính toán thiệt hơn ai mất nhiều, ai khóc mướt
Nên ta biết lạnh buốt thế nào khi người một mình đứng trong mưa ướt
Khát khao một chiếc dù
Vì ta đã từng nhiều lần ướt mưa
Nên ta ghép lại vụn trái tim cho vừa thêm một chiếc dù nữa
Nên ta góp nhặt lại chút bình yên che vừa cho người khỏi ướt
Nên ta đi tìm cho cả người, và cả ta một điều ước
Trong đêm tối không trăng, thì vẫn còn ánh sáng của những vì sao
Có bàn tay vẫn xòe ra chờ một hơi ấm…
(6h14’ pm 3.1.2013)
Vì ta đã nhiều lần ướt mưa_Unknown (Không chắc bài này của N.Phong Việt ko?)