Vẫn mơ cơn gió Tây Hồ cũ

Đừng bắt mùa xưa về trên phố

Mây trắng không còn tha thiết bay

Những nhớ những mong giờ cũng cạn

Cơn mưa xoá sạch dấu yêu ngày

Ta như kẻ đến từ xa lắc

Ngơ ngác mà trông nắng phai chiều

Ánh mắt cỏ cây xào xạc lá

Sỏi đá bên đường đã lên rêu

Người chảy qua ta như sông suối

Con nước bạc mưa nắng bạc lòng

Ta thức bên người như mây núi

Trắng đất trắng trời những nhớ mong

Vẫn đợi mùa xưa về qua phố

Níu lại chút gì trong mắt phai

Dẫu lòng không còn mênh mông nhớ

Dẫu trời không còn tha thiết mây

Sao mơ cơn gió Tây Hồ cũ

Xanh tóc Cổ Ngư đã bao ngày ?

Vẫn mơ cơn gió Tây Hồ cũ__Mỹ Quyên

Bình luận về bài viết này