
*một bài khá giản đơn dung dị cho những người không đến được với nhau… Ai biết tên tác giả xin mách giúp!*
Phải chi em đừng gọi điện cho tôi
Và đừng nói bằng nước mắt
Nếu một ngày tình yêu đã mất
Đừng mong chi tình trở lại em ơi
Có những giản đơn không thể nói bằng lời
Có những nỗi đau không thốt lên thành tiếng
Có những tâm tư ,hoài niệm
Chôn tận đáy lòng mãi đến nghìn sau
Nếu một ngày nào mình gặp lại nhau
Chắc không khỏi thấy ngại ngùng ánh mắt
Tôi mong em cũng đừng hay nhắc
Những vui buồn của tháng ngày xưa
Nói chuyện với em, tôi sẽ chẳng dám đùa
Bởi một câu nói sẽ mang quá nhiều ngữ nghĩa
Tôi và em chắc đã cùng thấm thía
Bài học tình yêu mình chép giữa trang đời
Giờ đã xa nhau ,mỗi đứa một nơi
Em đừng vì tôi mà có lần phải khóc
Tình yêu là đóa hồng gai góc
Vết thương lòng đâu dễ sẽ lành ngay
Hàng tỷ tình yêu trên trái đất này
Có bao nhiêu lứa đôi đến được bờ hạnh phúc
Tình yêu có thể là thiên đường và tù ngục
Có thể là khổ đau hay vui sướng đến tột cùng
Riêng nhất một điều, em có hiểu cho không?
Tôi ước ao em được nhiều hạnh phúc
Em sẽ không còn phải khóc
Như đã có lần nước mắt nhận chìm tôi…
Unknown