
Chẳng thể nào em vẽ được gương mặt anh
Bởi chưa một lần dám nhìn vào đôi mắt
Sợ tình yêu thiêu đốt trái tim mình
Có thể nào em vẽ được bức chân dung
Khi anh luôn ngỏanh đi
Khi em luôn chạy trốn
Cái dáng đằng sau đã trở thành quen thuộc
Cả trong mơ
Anh quay lưng bước về phía chân trời…
Đôi khi hát một người mãi xa xôi
Đôi khi nhớ một người không rõ mặt
Em vẩy đủ sắc màu vào khoảng trống
Khỏa lấp nỗi u buồn…
¬¬¬
Chẳng bao giờ có thể đâu anh !
Trang giấy trắng nằm yên trên giá vẽ
Bức chân dung hao khuyết của riêng mình
.
Chân dung__Lê Mạc Vi