Hư không

.
Em biết nói gì đây
Đau đáu niềm riêng trước gầm gào biển rộng
Em nhỏ nhoi giữa rừng chiều xào xạc lá
cây cũng nôn nao từng mắt lá
Thương nhớ nghìn năm cồn cào tạc dạ
Suối thì gần… Mà sao bỗng xa xăm

Giữa nồng ấm xuân vui
Chợt nhói lòng thương cuộc đời dâu bể
Biển cồn cào thì vẫn mãi bạc đầu thương nhớ thế
Trời vẫn cao xanh đến nao lòng

Nếu ngày mai
Giữa đời thường bộn bề những buồn đau
Chợt nhớ về nhau
Anh tĩnh lặng để tin lòng anh đang ấm lại
Cho dù ở nơi nào xa ngái
Em vẫn là ngọn lửa sưởi ấm lòng

Thôi em về chốn hư không
Lặng lẽ một đời em hóa đá
Thương nhớ âm thầm khắc vào đá núi
Yêu thương Người…
Xin gửi lại nhân gian.

Hư không – Trần Thanh Thủy

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s