
Nhặt trên gối sợi tóc
ngắt lại kỷ niệm một nhánh đen
Giường chiếu thênh thang
Tiếng chim gì không rõ
thưa thớt trong mưa
Feeling Blues
nghe chật quá
Chẳng thấy mặt trời
Nhiều khi đơn độc
muốn thức dậy ở một cõi khác
hình dung một nụ cười
đưa sợi tóc lên ngậm miệng
cũng đỡ nhớ niềm vui
Buổi sáng _ Phan Huyền Thư