Đoản khúc vô thường

Chẳng tiếc những ngày trước anh qua

Không em

Chẳng buồn những ngày sau anh tới

Không em

Chỉ đau nỗi hôm nay

Có nhau mà như xa

Đôi khi hạnh phúc làm cho ta mệt mỏi

Khi yêu thương thăng hoa trên lối mòn

Đôi khi nước mắt làm ta ấm áp

Và chia ly là dấu chấm huy hoàng…

Nhưng niềm tin luôn là ngọn nến

Thắp lên ánh sáng giữa hỗn mang

Hạt giống luộc, em gieo vào đất

Mong một ngày mấm quả sẽ sinh sôi

Ươm niềm vui em gặt về trái đắng

Trên niềm đau hạnh phúc sẽ đâm chồi…

Than chi nỗi phù du mất – được

Cõi vô thường ta hát khúc tụng ca…

.

Đoàn Ngọc Thu

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s