Không ngủ

Thế giới chìm ngập dưới lớp chăn dày

Phơ phất gió

Nỗi chán chường len vào lúc nào chẳng rõ

Như là nụ hôn…

Nụ hôn thừa dưới gót chân

Nơi tận cùng say đắm

Như dẫm phải đầu gai nhọn

Máu đã ứa và tim đã khóc

Những kinh mạchKhông ngủ.

Thở dài

Niềm vui gieo sang kiếp khác

Những cánh đồng trĩu hạt.

Nhưng thôi đành đã xa

Phơ phất gió

Nụ hôn nhuộm đỏ

Ráng chiều sau một bàn tay.

Chuyện gì cũng làm tôi khóc được

Chuyện gì cũng làm tôi hát được

Nhưng chẳng có chuyện gì làm tôi chết được.

Gió mênh mang qua đồng…

.

Lê Mỹ Ý

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s