người đàn bà trong em yên ngủ.

Dường như em đã quên

Mình đã từng nhớ anh đến thế?

Nỗi nhớ như con mọt ăn suốt ngày đêm

Tận tuỵ mòn rũa

Nhớ như là không còn nhớ nữa

Em đợi anh lâu riết thành quen

Quen thiếu vắng, quen đơn côi

Quen một mình đưa đón

Đò chiều xa vời vợi

Sóng cả ngã ba lòng…

Đợi anh

Em đã quên mình là đàn bà

Không cần yêu và vuốt ve

Không cần nâng niu chiều chuộng

Quên nửa thế gian là đàn ông

Và như thế, người đàn bà trong em yên ngủ.

.

Đoàn Ngọc Thu

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s