
*cho những bạn từng xem vở “Cảm ơn mình đã yêu em” của sân khấu Hoàng thái Thanh*
Anh đứng đó gần bên mà diệu vợi,
Bờ môi em mặn chát biết bao lần
Hạnh phúc nhỏ, nụ tình vừa kết trái
Em một mình giữa vạch sống mong manh
Có phải rồi con sẽ quên em?
Có còn nhớ giọng ru hời đứt quãng
Dòng sữa mẹ chưa một lần con uống
Nỗi đau đời, ai sẽ đứng bên con…
Em mỉm cười giấu những cơn đau
Giấu hờn tủi, giấu yêu thương. Sợ hãi!…
Em chẳng dám nhìn sâu đôi mắt thẳm
Sợ mình đau chẳng bước nổi con đường
Em cám ơn mình đã yêu em
Cho đi hết con đường em đã chọn
Và em biết mọi điều chưa thể hết
Dẫu tình yêu chưa hẳn mãi màu hồng…
.
Hoài Như