”Nắng vẫn vàng đấy thôi
Cỏ vẫn nằm trên đất
Nhưng hình như trong tôi
Có điều gì đã tắt?”
Chuyên mục: Đào Phong Lan
Tự kỷ
“Tình yêu như là bọt nước
Vỡ trên năm ngón tay mềm
Chỉ trái tim là dại dột
Chẳng bao giờ chịu lãng quên.”
Cho ngày hôm qua
Em chỉ có một bờ tóc ngắn
Không đủ dài để buộc lời anh
Những ngọn tóc buồn hơn rêu cũ
Và hắt hiu gấp mấy lá cành…
.
#Dao_Phong_Lan
Em không thể nói lời từ biệt
Em không thể nói lời từ biệt
Như vung tay ném đá qua trời…
.
Lời Mị Nương
”Anh quá chậm mà em thì đang vội
Em đã chờ anh đến phút cuối cùng
Anh cứ giấu những điều định nói
Xây quanh mình thành quách thủy cung…”
“Viết cho anh những ngày xa” (khúc cuối)
“Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em sẽ khác hôm nay
Như ánh chiều rồi cũng phải nhạt phai
Như chiếc lá một ngày tàn úa”
“Viết cho anh những ngày xa” (khúc 2)
“Hãy để em yêu anh
Không do dự
Và hãy yêu em như giây phút cuối cùng
Như ngày mai sẽ xa nhau vĩnh viễn, lối đi chung
của hai đứa đã có người chắn mất…”
Viết cho anh những ngày xa
“Tay cầm tay mà sao vẫn nhớ tay?
Những bình yên đến chạm vào vai
Ru em ngủ trong ánh ngày rực rỡ …”
Lời đá cuội
Lòng đá cuội cũng mềm như nước mắt
Xếp trong veo như những tiếng thầm thì
Nằm im ắng bên bờ suối cạn
Đợi trượt dài theo mỗi bước chân đi