Có phải hạ về lau nốt những dây dưa ? Cái buốt lạnh hơn mưa chiều Hà Nội. Nắng thì chẳng bao giờ thôi nông nổi, Cháy cạn mình không thể tới đêm thâu. Chao ôi! Thương ve chưa nở đã sầu, Phượng chết xác vẫn nguyên màu nhức nhối. Em đày đoạ cả đời…
Chuyên mục: Đinh Thu Hiền
Làm sao anh yêu nổi en
Em chỉ là quán trọ anh trú tạm không hợp đồng
Những cái nhìn đắm say không đánh thuế…
Nhạy cảm
”Nhạy cảm quá đôi khi thành nghiệt ngã
Tự biết những điều không dám nghĩ từ lâu…”
Ngũ sắc thời gian
Lâu quá rồi, ừ, đã 20 tuổi
Quên ngày xưa mà chỉ viết thơ tình
Xin áo trắng được một lần ngoái lại
Vũ khúc thời gian, đâu phải riêng mình…
Ngủ đi kỷ niệm xanh rêu
”Ngủ đi, kỷ niệm xanh rêu
Em tàn hơi giữa mọi điều cho anh..”
Nốt trầm
”Câu thơ em rêu đã phủ
Em đi sợi tóc tiễn chân
Trái tim ngàn đời đóng cửa
Tình yêu rơi lại nốt trầm…”
Làm sao anh yêu nổi em?
Những môi son quệt ráng chiều thẫm đỏ Những bàn tay mềm mại nao lòng Em chỉ là quán trọ anh trú tạm không hợp đồng Những cái nhìn đắm say không đánh thuế…
Ngoại tình
Cái hôn mỏng như tờ giấyHò hẹn cuống quýt rồi điEm biết yêu anh khó lắmRồi sau cũng chẳng ra gì.Lưỡi gươm tình yêu nghiệt ngãEm nghe dối trá quen rồiCháy lòng thèm câu nói thậtLại sợ tình sắp sửa vơi.Nhện chăng thiên la địa võngTrái tim cắt khúc bỏ điGọi nhau tiếng lòng rất…
Vị đắng tình yêu
Có thể nào nói hết với nhau khôngTất cả mọi điều – Trừ xót xa cay đắngTrong ngực trẻ con tim chết lặngCó thể nào nói hết được không anh?Em từ lâu vắng những giấc mơ lànhThức trắng đêm mặt vùi trong gốiNghe ngoài trời xối xả mưa giôngCó thể nào nói hết với nhau…