Nhạc chảy một dòng, nghe đau điếng
Ta chảy một dòng lệ trong ta
Sáng thức dậy không ai lên tiếng
Đưa tay mình ta bắt tay ta
Chuyên mục: Hạnh Phúc & Bình An
Chuyện ngày thường
Ðể nhận ra cuộc đời
Hệt như là cổ tích
Ước niềm vui – khi mở bừng con mắt
Tất cả đều có cạnh bên
Bạn – người yêu – hoa và nắng êm đềm…
Ngày sáo sang sông
Bỏ lại sau lưng
lời chim hót lỡ làng
sông chiều nay chao chát sóng…
Anh quá bận để yêu em
Anh trả em những cỏ biếc, nắng êm
Trả những nụ hôn nồng nàn hình như từng có
Tất cả như bóng mây râm thoáng qua trời giông gió
Giờ bình yên rồi. Anh bận lắm, em biết không?
Từ phía bên kia
Ngày ngắn đêm dài
Không gian và những báu vật của hai ta
Đủ để em thấy mình giàu nhất trần gian
Đủ để em biết rằng
Trên đời có một điều vĩnh cửu
Dù vẫn nông nổi thế
Nhưng em tin…
GIẤU GIÓ VÀO TRONG TIẾNG CHUÔNG…
Mọi thứ đều có thể cất lời, một giây ngưng đèn đỏ cũng có thể là dấu hiệu, chỉ không biết bạn có đang lắng nghe không?
Mùa đông những ngày bình yên
Bắt đầu những ngày bình yên
Ngắm mùa đông
Ấm áp trong tóc em
Trong ánh mắt reo vui
Bữa cơm chiều..
NGƯỜI TA SỐNG TRÊN ĐỜI ĐỂ LÀM GÌ NHỈ?
Tình yêu* là thứ duy nhất đáng để hy sinh và học hỏi, chỉ có một cách để học nó, và cách này đi ngược bản ngã tham cầu đem về của con người, đó là cho-đi. Thành ra tất cả những bài học về tình yêu đều khó, và rất ít người đi qua lại không đau khổ.
*Tình yêu: Không chỉ riêng tình yêu đôi lứa, mà là tình yêu chúng sinh, tình yêu gia đình, tình yêu đồng loại… Bạn có chắc bạn thương yêu con mình bằng một tấm lòng không vị kỷ? Bạn có chắc bạn đang giúp đỡ bạn mình không chờ sự hồi đáp?
Ai treo nỗi đau lên ngọn tình hạnh phúc
Nàng vẫn hay tự hỏi mình, phải chăng sinh ra ở kiếp làm người là phải băn khoăn suy nghĩ quá nhiều như thế này? Hay chỉ xảy ra ở một cơ số người quá nhạy cảm với những nông sâu? Những nỗi niềm đau đáu quấn quanh nàng phủ đầy gai nhọn, nhón gót chân đi…