Một thoáng thôi
Phía bên kia
Em nhận ra anh trong hơi thở nhẹ
Này anh yêu!
Sao dịu dàng đến thế
Quá nửa con đường em mới nhận ra anh
Khi em mải miết với cơn lốc xoáy
Anh như chú ốc sên chầm chậm
Đến bên em
Cần mẫn và chi chút
Em nhận ra anh phía bên đích cuộc đời
Ngày ngắn đêm dài
Không gian và những báu vật của hai ta
Đủ để em thấy mình giàu nhất trần gian
Đủ để em biết rằng
Trên đời có một điều vĩnh cửu
Dù vẫn nông nổi thế
Nhưng em tin.
Từ phía bên kia_Lê Mai Thảo