Phụng hiến

Ngày sẽ hết tôi sẽ không ở lại
Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu
Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi
Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu…

Không đủ gọi

“Mưa có tạnh nhưng chân trời còn mãi
Những giọt sương là lệ ở trong mây
Dòng sông đi cho nước nói ngàn ngày
Rằng bể rộng không bến bờ em ạ…”

Nửa đêm nỗi nhớ

”Trời rộng của anh ơi
Biết em xa thẳm thế
Vẫn muốn bồng trên tay…”

Sắc nhớ

Bầy sẻ cũ đã lìa xa mái phố Mây trắng giờ tụ xám lặng hiên xưa Tôi trở lại. Hát ngu ngơ và nhớ Những tháng ngày ngồi ngóng một cơn mưa Hoa vẫn nở nhưng sắc vàng đã nhạt Dòng thư yêu cũng nhòe mực lâu rồi Cỏ ngượng ngập cố níu màu xanh…

Bà mẹ vùng ngập lũ

Là cánh hạc đậu vào thơ buổi ấy Mẹ còng lưng soi mái tóc mây bay Bốn phương gió cứ se lòng ngọn Bấc Ngóng con xa trôi nổi dạn dày Mái tranh dột che phía nào cũng ướt Thèm tay con chia lửa ấm bàn tay Ngày lũ lớn lòng sôi như bọt nước…

Chia tay

Nắm tay cùng hẹn mai sau
Dòng Ngân bắc lại nhịp cầu mong manh
Chừ đây cát bụi tung hoành
Chông gai mười cõi chênh vênh thế cờ…

Kho tàng kí ức

Những chiếc lá thời thơ dại
Còn ai cất giữ làm tiền?
Bây giờ trong kho kỷ niệm
Rỗng không cả nụ cười duyên…

Nỗi nhớ mùa hè

Có những mùa hè không hề trở lại
Mặc tiếng ve ran, trĩu cánh phượng hồng
Trang sách cũ… mờ xa, rồi xa mãi
Khúc nhạc lòng, vương nỗi nhớ bâng khuâng…

Điệp khúc tháng sáu

Tháng sáu trầm tư tháng sáu chơi vơi. Cành phượng cháy lòng vòm xanh hút mắt. Dẫu thương nhớ em làm sao khóc được. Giọt nước mắt này cũng của xa xưa. Tháng sáu trời nắng tháng sáu trời mưa. Em giữ riêng em khoảng trời màu tím. Anh có trở về bước chân xin tìm đến.

Có một khoảng trời tháng sáu của riêng anh…