“Biển đã mất”

Khi em áp mặt vào ngực anh về phía trái tim
Sự êm dịu vỗ về như thủy triều tràn lấp
Giọt nước mắt lấp lánh trong ánh nhìn
Em biết em hạnh phúc
Không hề chiêm bao
.
Nếu trong đời ta vĩnh viễn có nhau
Phút lặng thầm trong trái tim được áp mặt vào ngực anh lắng nghe niềm tin cậy
Nghe sóng vỗ êm ru mỗi lần trở dậy
Tiếng chim bay lên từ tổ ấm trước hiên nhà
Tiếng lục lạc rung theo vó ngựa ngoài xa
Và giấc ngủ bên anh êm đềm những giấc mơ trẻ nhỏ
Nỗi buồn đìu hiu sẽ vỡ
Khi anh thức giấc mỉm cười
Nụ hôn đầu ngày tách vỏ những niềm vui
Phút thầm lặng trái tim bỗng dịu dàng đến thế …
.
Khi em áp mặt vào ngực anh
Hạnh phúc cũng len vào rất nhẹ
Hạt mầm em trên đất khỏe đâm chồi!…

[ Phạm Thị Ngọc Liên – trích tập “Biển đã mất”-1990 ]

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s