
Cứ yên lặng như bồ thóc
cứ nhìn nhau như nước qua cầu
như gió chiều cứ lướt qua nhau
như ly cà- phê không đường đắng nghét.
rồI một ngày
bồ thóc nảy mầm hoài niệm
một ngày nước xóay chân cầu
một ngày gió nổI bão ngâu
một ngày
cà- phê trên môi ngọt lịm…
Em có tin không?
điều anh nói sẽ làm em nhớ…
Cái giả thuyết có thể và không thể
cứ đan xen trong nếp nghĩ cuộc tình
em như thế
và em không như thế
nhưng cuốI cùng
em vẫn thuộc về anh…
.
Giả thuyết – Nguyễn Lãm Thắng