Bên trong cánh cửa

thơ chị này hay nhỉ!

Em chạm tay vào ranh giới
Nghe hoang vu gió lạnh bốn mùa
Điều chưa có chẳng thể nào đánh mất
Sao vẫn bàng hoàng trên mỗi lối đi xưa ?

Những tiếng đời phán xét mỗi cơn mơ
Em quay quắt giữa những điều không thể
Những u uẩn tường thành mai mỉa
Để mùa sau… buồn rũ suốt mùa sau…

Chẳng thể nào thay thế được đâu
Dẫu biển rộng còn vạn bờ bến khác
Nhưng anh đã là anh duy nhất
Đã là anh trong hạnh ngộ đất trời
Mỗi cuộc đời… rực cháy một lần thôi !

… Lạc giọng gọi người trong khúc hát mồ côi
Mọi cánh cửa chạm vào đã khép !
Muốn phá tung những đất trời hạn hẹp
Òa vỡ một lần trong vạn mảnh thương yêu

Nhỡ mai này ký ức hóa rong rêu…

.
Bên trong cánh cửa – Cao Thị Tố Trâm

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s