
*mình phục Nguyễn Thiên Ngân lắm, làm thơ như thở, và tự nhiên, vẫn rất tình! Bài này mình thích cái tựa lắm, giống mình thôi rồi :)*
Chúng mình nói bằng thứ ngôn ngữ khác nhau
Khi ta đang nghĩ về biển cả
Thì người mơ rừng núi
Khi ta nói về vị muối mặn nơi đầu sóng
Thì người nghĩ về mật hoa và bầy ong
Sao chúng mình có thể đi chung?
Hay đơn giản chỉ là nắm tay nhau
Đời ấy mà
Quan trọng gì chuyện nói.
..
Đôi khi trông tiếng trả lời
Thế rồi nhận lại một trời lặng thinh.
Quan trọng gì chuyện nói__Nguyễn thiên Ngân