
Trên thế giới, có rất ít người thật sự chỉ yêu một lần. Hầu hết đều bắt đầu từ một tình yêu đầu tiên tan vỡ và bắt đầu sợ việc yêu ai đó để được hạnh phúc tột cùng, cũng có thể bị tổn thương đến vô cùng.
Có hai kẻ như thế, từng chạm vào váy của thần Eros rồi bỏng tay. Họ gặp nhau trong khi tay cả hai đều bỏng, hình như rất nặng nữa. Và hình như… họ bắt đầu nhận ra một sự bắt đầu mới đang hiển hiện và tiến tới, không thể ngăn cản được. Nhưng họ đều im lặng!
Tại sao chúng ta đều cố gắng im lặng và chịu đựng khi nhận ra mình đang yêu ai đó, chấp nhận sự buồn bã cho riêng mình, và hay nghĩ những điều ngốc nghếch? Tại sao người ta cứ nhìn vào bàn tay đầy vết kí ức của mình mà rụt rè chạm vào hiện tại? Tại sao trên môi con người không thể nói được những lời tự trong tim đang nghĩ?
Hai kẻ ấy bắt đầu nhận ra hình như tình yêu đang đến. Và hai người cùng xòe bàn tay đầy vết của mình cho người kia xem. Và họ hứa sẽ không bao giờ làm tổn thương nhau nữa. Vì họ còn một bàn tay lành lặn để nắm mà!
Người nói dối lòng mình, và mãi mãi mất nhau…
Một ngày, một trong hai chạm vào lửa cũ một cách vô tình, nhưng đủ làm bàn tay ngày xưa nóng lên, vết thương bắt đầu sưng tấy! Kẻ còn lại chỉ biết lấy tay mình nắm lấy tay còn lại mà khóc, hai bàn tay của người kia đã bị đốt cháy vì kí ức cả rồi. Cuối cùng, một trong hai kẻ nhận ra mình không thể là một mảnh ghép hoàn hảo lắp đấy kí ức của kẻ còn lại!
Kẻ có hai bàn tay bị bỏng chẳng nói gì, chẳng nghĩ gì vì bận chữa trị cho quá khứ của mình, suốt đới… Còn kẻ còn lại, từng có một bàn tay bị bỏng, bây giờ trờ thành người có hai bàn tay bị bỏng rồi. Và từ đó cũng trở thành người cô độc vì không tin vào bất kì bàn tay nào chìa ra để nắm lấy nữa!
Cả hai đều chẳng thể hạnh phúc nếu không để kí ức vào trong một chiếc hộp xinh xắn mà cứ đem nó ra ngắm nghía. Một trong hai có thể là thủ phạm làm bỏng tay mình, hoặc làm bỏng tay nhau, nếu một phút vô tình quên lãng… Tình yêu là điều có thật!
Cuộc hành trình tìm kiếm của con người không bao giờ dừng lại, nhưng họ đã tự đánh mất mình trong bao lần gian lao ấy. Đừng nghĩ là mảnh ghép không hoàn hảo cho nhau, hãy nghĩ mình xứng đáng, và đừng làm cho nhau bỏng tay…
Những mảnh ghép không hoàn hảo – Phiên Nghiên