Không đề cho một người

Có một ngày anh biết là đã hết
Vì sao xanh mơ ước lạc cuối trời
Bão giông, những chân cầu đổ gãy
Trăng mềm như đọt mồng tơi

Có một ngày, rồi lòng không mưa nắng
Nón nghiêng, câu hát bến sông buồn
Thương chiếc lá diêu bông ngày cũ
Chia đều hai mặt những cô đơn.

Có một ngày em đi về phương ấy
Một mình anh ngồi lại ở dốc đời.
Bão giông, những chân cầu đổ gãy
Mà trời mãi xanh màu hai mươi.

Không đề cho một người_ Đàm Huy Đông

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s