Núi và em


.
Lên núi với trái tim đập dồn trong ngực
làm sao anh có thể biết
em sinh ra ở đây

Nơi cỏ cây bầu trời và mặt hồ phía dưới
đều xanh đến đau đến nhức
mỗi lần đi xa lâu quá không về
em xa núi như xa gia đình
mỗi lần nhớ là mỗi lần quặn thắt
chỉ ước mình biến thành mây
bay qua khắp sông suối đồng bằng rừng rậm
để được oà khóc một lần
thành mưa một lần
bằng tình yêu của em

Anh làm sao biết được em yêu núi còn hơn yêu anh
yêu đến chảy nước mắt
như người tình nhớ về người tình với nỗi khát khao gặp mặt
trong dỗi hờn
trong âu yếm
trong cả hờn ghen
như khi anh ôm em mà em biết anh hẹn hò với ai đó khác
vừa muốn đẩy anh ra vừa muốn quấn vào anh trong nỗi nghẹn ngào

Lên núi với trái tim đập dồn trong ngực
ước một lần vỡ thành sương thành bụi
thấm đẫm vào cỏ cây

Ước một lần trên đỉnh núi này
biến thành loài chim phí…

Núi và em – Phạm Thị Ngọc Liên

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s