Một chút sương mù trên bàn tay

Bỏ quên đôi cánh trên trời

Em về mặt đất làm loài phù du

Tưởng cho ta cả thiên thu

Hoá ra một chút sương mù trên tay

Người đi ta ở phương này

Phố cao trời rộng nhớ ngày lang thang

Sáng trưng mấy dặm hoa vàng

Ngẩn ngơ màu áo nữ hoàng ngày xưa

Hương thông nồng ấm sau mưa

Tìm đâu mùi tóc ngày chưa biết người

Em nay mãi tận bên trời

Sao ta nghe vọng tiếng cười trong cây

Người còn giấu bóng quanh đây

Cỏ ven hồ giấu gót giày đi qua

Giấu vai sau ngực thiên nga

Màu môi thắm giấu trong hoa anh đào

Ngậm ngùi ta hỏi non cao-

Trần gian ơi, về phương nào hoa bay?

Cho ta tìm lại một ngày

Một bông hồng nở trên tay một người

Em dù khát vọng khôn nguôi

Dấu ta thôi cũng mây trôi tuyệt mù

Nửa chừng ngoảnh lại thiên thu

Người phù du ta phù du với người…

Hoàng Phủ Ngọc Tường

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s