Sáng nay anh gặp lại mình

Gió theo về trên chiếc lá rơi xanh

run rẩy buổi sáng của anh

bên tách cà phê nóng

có người đàn bà quăng dây thòng lọng

cột ánh nhìn anh bằng cổ áo khoét sâu.

anh chẳng biết mình đang ở đâu

xe vẫn miết trên mặt đường đông đúc

ngụm cà phê ấm sự

chẻm vẫn đông mà vẫn như không

anh già hơn mỗi ngày theo những thói quen

tắm nước lạnh và đi cà phê sớm

nhìn thiên hạ chẳng ra người ra ngợm

nhìn lại anh chỉ thấy một MÌNH

sáng nay gặp người cũng giống như anh

ngồi vào chỗ anh vẫn ngồi mỗi sáng.

Trần Đình Thọ

Nguồn: Trang Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 14-5-2011

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s