Bài này mình chép trong quyển thơ của mình năm 2003.
Có khi nào em hiểu được anh?
Giữa dòng đời ngược xuôi hai lối rẽ
Anh-em
mỗi người một vẻ,
Chẳng ai chịu nép mình.
Có khi nào em hiểu được trái tim?
Đã bảo quên anh nhưng rồi lại nhớ
Quên làm sao khi trong từng hơi thở
Tồn tại một bóng hình…
Người ta nói về anh như một kẻ bội bạc
Em dửng dưng cười
Em dửng dưng nghe,
Biết làm sao giữa cuộc đời muôn vẻ
Chỉ có một tấm lòng
Anh vẫn vô tình trước sự chờ mong
Em dối lòng không trông không ngóng
Trái tim em ấp iu niềm hy vọng
Một ngày – lửa lại cháy lên…
Đinh Thu Hương
