Dường như ta là người đi lạc
Ngập ngừng trước những ngã ba
Chọn một khúc quanh
Còn quay đầu nhìn lại
Hối tiếc!?
Ta. Dường như xa lạ với ta
Như những kẻ cùng quê trên chuyến xe đò ngày cận tết
Ngồi chen nhau và chẳng nói chẳng nhìn
Ta như đám lục bình trôi dạt bơi dập dềnh
Đã khi nào kịp nhận một chốn nghỉ bình yên
Giống như tờ tạm trú, thế thôi!
Ta là người đi lạc
Chẳng tìm đường
Ta tìm lại chính ta
Lời trái tim vẫn giữ ở trái tim
Nên chỉ thấy lạnh lùng và gai góc
Hiểu được người nào dễ dàng như thấy mặt
Hiểu được mình đâu có phải trước gương soi
Ta đi lạc trên con đường quen thuộc
Loay hoay chưa biết rẽ phía nào?
Lê Thị Thanh Xuân
