Một ngày của tôi và em

Nếu mỗi ngày trôi qua vô vị không niềm vui, không tiếng thở dài Mặt trời vẫn hướng đông mà mọc Em mơ gì cho một sớm mai? Một ngày trôi qua em chẳng chờ ai Chẳng đợi nữa một hồi chuông điện thoại Những lá thư đi không cần hồi âm lại Chiều lại…

Gửi mùa đông

Em thả vào chiều từng sợi nhớ mùa đông Cái lạnh tháng mười hai em se lòng đến lạ Những sợi nhớ đi qua vòm cây kẽ lá Hờ hững rớt xuống đời Anh bắt được không??? Anh bắt được không giữa trời đất mênh mông Khi cuộc đời còn nhiều lo toan trăn trở…

người đàn bà trong em yên ngủ.

Dường như em đã quên Mình đã từng nhớ anh đến thế? Nỗi nhớ như con mọt ăn suốt ngày đêm Tận tuỵ mòn rũa Nhớ như là không còn nhớ nữa Em đợi anh lâu riết thành quen Quen thiếu vắng, quen đơn côi Quen một mình đưa đón Đò chiều xa vời vợi…

Ừ thì

Ừ thì nắng, ừ thì mưa, Lập nghiêm mấy độ, vẫn thừa nhung nhăng Ừ thì gió, ừ thì trăng, Chỉ trăng với gió, cũng rằng chơi ngông Ừ thì đục, ừ thì trong, Tỉnh queo thế sự, vẫn hòng chuốc say! Ừ thì đó, ừ thì đây, Chưa đi xa, đã biết ngày đi…

Tự hát

Chả dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em, anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nên nếu cần anh bán nó đi ngay Em cũng không mong nó giống mặt trời Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống Lại mình anh với đêm dài câm lặng…

Thói quen

Ly cà phê buổi sáng Tách trà buổi chiều Giọt nước mắt buổi tối Từ bao giờ Tôi có thói quen tự hỏi Đời mình sẽ trôi về đâu? Dù biết những suy nghĩ buồn rầu Không làm cuộc đời thêm đẹp Nhưng trên nẻo đường chật hẹp Tôi luôn hỏi tại sao? Tại sao,…

Dự cảm

Em không đợi tàn ngày mới biết bắt đầu đêm Không đợi anh xa mới biết mình đau nỗi nhớ Nắm hạnh phúc trong tay – mong manh và bé nhỏ Em vẫn đếm từng ngày Đợi một ngày xa. Những mối tình em đã đi qua Nước mắt Niềm vui Và những điều được…

Bốn câu

Vào chùa hỏi đâu cõi thật,Cách chi dọn dẹp lòng mình?Mới hay người nơi cửa Phật,Cũng thầm giấu lệ trong kinh. . Bùi Thụy Đào

Câm lặng

Em sống trong cái kén của riêng mình Câm lặng đau một nỗi đau cô độc Như con tằm rút ruột kéo những sợi tơ vàng óng Em rút ruột mình se lại những nỗi đau… Tằm kéo tơ dâng đời những nhiệm màu Em rút nỗi đau chả mang lại cho ai niềm hạnh…