
“Nắm bàn tay anh rồi đặt xuống đời một đóa hoa tình yêu vỗ về gió mưa… Em ngước nhìn những da diết, không một lời hẹn hò, không một câu thề hứa. Mà dịu dàng sáng tối ngủ ngoan trong em.
.
Chớ hay đâu thời gian chảy róc rách ngoài đời kia bền bỉ. Chớ hay đâu mặt trời chuyển hướng nóng lạnh mỗi ngày. Chớ hay đâu tim mình đầy dần một hơi ấm không bằng tưởng tượng. 7260 ngập ngụa tin nhắn cũ. Em chỉ lật ra, đọc, có lúc cười như một con điên, có lúc nước mắt rơi xuống bàn phím lặng lẽ.
Thăng trầm ai không có, khác là khác cái cách nắm tay nhau và bước qua…
.
Muốn ghì anh trên vai em. muốn giấu anh vào tóc em… để em ngủ êm đềm trong suốt cuộc đời làm người…”