
*mình thích thơ của Mực Tím một thời, vì sự trong sáng, ngôn ngữ đẹp, nhẹ nhàng…
Ảnh mượn của bạn @Pine photography*
Những sợi mưa trượt trên mái phố
Nghe giòn tan tiếng mưa vỡ bên thềm
Mưa tháng tám không dịu như màu nắng
Mà có người ví như một khúc êm
Mưa dầm dề xen gió lạnh trong đêm
Ta nằm vùi trong chăn ủ hơi ấm
Thấy lạnh trong lòng khi nghĩ về nơi khác
Góc hiên co ro, nép chỗ dột… những mảnh nghèo…
Mưa nằng nặng trong giấc chiêm bao
Ta mơ ngày nắng ráo… trời quang sáng
Giật mình tỉnh, vẫn là khúc mưa ngày bão
Ta lặng nghe và cảm nhận riêng mình.
Khúc mưa__Hoàng Thị Thanh Tâm