Thu ca

Tháng chín rồi

Ngày mỏng quá ngày ơi

Sắc xanh là sắc da trời

Mong manh là khói lặng lời là mây

Cả một ngày thong thả đếm từng giây

Chân trời rộng li ti từng sợi liễu

Đường cát trắng có trúc gầy yên yếu

Mặt hồ im nước biếc lại muôn xanh

Mình ta đi thấp

Dưới dãy tùng vút cao

Trong bụi con ong bầu

Còn say bên đóa hoa tàn cuối thu

Ta về quạnh quẽ trước sau

Người đi đất hút thấy đâu bóng người

Trời cao xóm nhỏ

Vườn ngõ trống trơ

Mình ta với một mình thu

Thu nghiêng tai ngóng bước thu chìm chìm

Ta say vắng vẻ im lìm

Nghiêng tai nghe rớt tiếng chim lưng trời.

Huế, 10-1944

Thu ca__Võ Phiến

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s